Ký sự Đêm Trắng

Leave a Comment

5h30 ngày 10/07/2012 : Mình đang đi tập thể dục ở SVĐ Đại Học Y về thì bị dính nước mưa, chạy về đến nhà thì thấy cô bạn Giáp Linh đã đứng ở nhà để cùng đi lên hồ Tây chơi, mình không ngờ đó là một cuộc hành trình - đêm trắng.

5h45 cả hai quyết định đi lên đường không áo mưa trong sự trầm trồ khen ngợi và cũng không ít lời kêu điên của bao nhiêu người, bao nhiêu con mắt đang hối hả trong trận mưa cũng liếc qua nhìn 2 phần tử đặc biệt.
Sau 1 thời gian đi dưới mưa, vượt qua bao nhiêu vũng nước, bao nhiêu cái hố ga, cả hai cũng đã đến được nơi để ngắm cầu vồng, hehe có những 2 cầu vồng luôn nhé, mấy chị em thỏa sức tạo dáng chỉ khổ mình tay nhiếp ảnh không chuyên phải nheo mắt  và tách tách lia lịa.
Đi thêm một đoạn nữa, ồ kia rồi đúng là group của mình kia roài, ở đó đã có Thành, Thịnh, Đạt, Kiều Linh.
1.2.3 ..Anh em cùng nhập hội, thế là xuống bơi 1 lúc cho mát mẻ sau đó cả nhóm ra nhà nổi uống bia và ăn mực nướng ( nói thật là con mực nướng rẻ quá  -  có 70k, anh em nghi ngờ là mực cao su, nhưng nếu mà biết là mực cao su thì mình vẫn cứ ăn vì nó ngon quá...).
Bia mực xong, cả nhóm quyết định tìm 1 quán trà đá, vừa uống trà đá vừa đàm đạo về mục tiêu và ước mơ của từng người. Có lẽ khá lâu nữa mọi người mới sẽ gặp nhau và ngồi lại bên nhau như thế này vì tháng 8 tới Kiều Linh và Đạt sẽ đi vòng quanh thế giới , Thịnh đi Trung Quốc còn Thành cá khô thì cũng sắp bay vào Sài Gòn. Dường như biết được thời gian bên nhau không còn lâu nữa nên cả nhóm quyết định sẽ là đêm trắng Hồ Tây, những lời chia sẻ rất nhiệt huyết của Thịnh và sự tếu hài của Thành là như thời gian trôi nhanh hơn, vèo một cái đã tới 12h đêm, tức là 0h rạng sáng 11/07. Lúc này cả nhóm quyết định xuống bơi sang bên kia hồ tây và từ đó bơi trở lại. 1 quyết định quả là liều lĩnh nhưng thực sự mình thấy đó là 1 quyết định sáng suốt nhất. Hì hụp, uống nước, lặn ngụp, bao nhiêu nỗ lực cuối cũng mọi người cũng về được tới bờ an toàn. lúc này cả nhóm đã thấm mệt, nhưng vẫn ngồi chia sẻ với nhau về chuyện tình yêu tình báo, qua đó mình hiểu thêm được những chiến hữu đã kề vai sát cánh cùng mình. Cả nhóm nằm luôn xuống đường cạnh hồ Tây ngủ, đúng là khách sạn ngàn sao, gió mát và cảnh đẹp.
 Rạng sáng, cả nhóm lại đi lên hồ hoàn kiếm, ăn phở để xóa đói sau đó cùng nhau lên cầu Long Biên ngắm mặt trời mọc. Mặt trời mọc đẹp quá , buổi đi chơi cũng vui quá, nhưng trên đường về trong đầu mình nặng trĩu một nỗi suy tư.............Có lẽ không nên viết ra nỗi suy tư này.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét